Kênh. Tên tác giả :Tuyết Sam. Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi. 3.7 | . . Truyện này do Tuyết Sam cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon. . 1.3M 27.8K. Bắt đầu xem Ch.1. Read Chương 44 : from the story Vương Gia ! Vương Phi Giận Rồi by Tu_Lac_Han_Bang (Tử Lạc Hàn Băng) with 2,571 reads. cổtrang, sung, dammei. Miêu Y bắt mạch ch Người của Vương gia nhao nhao đi tới, trong đó trước hết nhất đầu lĩnh chính là một thanh niên người, mặc bạch sắc y phục, bên hông còn giắt một ngụm trường kiếm, dài trên thân kiếm khảm nạm một ít bảo thạch, đều là mỹ lệ Thần Thạch, phía trên mãnh liệt thần lực chấn động phát ra, thanh niên này Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường, Cổ Đại. Nguồn: Noveltoon. Trạng thái: Full. Đánh giá: 7.5/10 từ 2 lượt. Giới thiệu. Ly Duẫn không thể hiểu được việc tồn tại có ý nghĩa gì. Cô đã không còn thân nhân, không có sự quan tâm, không có ấm áp, không có gì. Cô Tiểu Cam Tử giận quá hóa cười, gã tiến lên chắp tay nói: "Khúc công gia đừng tức giận, vương phi chúng ta không thể thanh nhàn như Khúc tam tiểu thư, ngày thường quản trên dưới trong phủ còn thêm chuyện của các điền trang, bận tối mày tối mặt, hôm nay nghe công gia đến . Reads 238,380Votes 13,101Parts 75Complete, First published May 31, 2018Table of contentsThu, Oct 24, 2019Chương 2 Quậy phá viên phòngThu, Oct 24, 2019Thu, Oct 24, 2019Chương 4 Ta Quậy Nát Phủ của ngươiThu, Oct 24, 2019Thu, Oct 24, 2019Chương 6 Ta tên Ôn Nhu Bạch Thu, Oct 24, 2019Chương 7 Bánh bèo tìm tới cửaThu, Oct 24, 2019Chương 8 Ta nổi tiếng khắp vương phủ Thu, Oct 24, 2019Chương 9 đẹp quá cũng khổ Thu, Oct 24, 2019Thu, Oct 24, 2019Chương 11 Quan hệ tốt hơnThu, Oct 24, 2019Chương 12 Thái Hậu Tô Khiết NhiThu, Oct 24, 2019Chương 13 Vương gia làm ruộngThu, Oct 24, 2019Fri, Oct 25, 2019Fri, Oct 25, 2019Fri, Oct 25, 2019Fri, Oct 25, 2019Fri, Oct 25, 2019Fri, Oct 25, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Chương 23 Tiểu biệt thắng tân hônSat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Chương 28 Giải tán tứ uyển Sat, Oct 26, 2019Chương 29 Vương phi mất tíchSat, Oct 26, 2019Chương 30 Vương phi bị mất tích 2Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Chương 35 " Thả hường "Sat, Oct 26, 2019Chương 36 Nhìn đến chảy nước miếng Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Chương 38 Lên đường thôiSat, Oct 26, 2019Chương 39 Cuối cùng cũng đến nơi Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Chương 41 Lên núi hái thuốc Sat, Oct 26, 2019Chương 42 Muốn làm người của vương giaSat, Oct 26, 2019chương 43 Muốn làm người của vương gia 2Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Chương 50 Bánh bao nhỏ ra đời Sat, Oct 26, 2019Sat, Oct 26, 2019Phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An 1Sat, Oct 26, 2019Phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An 2Sat, Oct 26, 2019Phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An 3Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An 4 Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An 5 Sun, Oct 27, 2019Phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An 6 Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An 7Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An 8Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An 9Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An 10 Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Nhĩ Á Nặc x Tiểu An kết Sun, Oct 27, 2019Phiên ngoại Lãnh Thiên Tụy x Miêu Y 1 Sun, Oct 27, 2019Phiên ngoại Miêu Y x Lãnh Thiên TụySun, Oct 27, 2019phiên ngoại Miêu Y x Lãnh Thiên Tụy Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Miêu Y x Lãnh Thiên Tụy Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Miêu Y x Lãnh Thiên Tụy Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Miêu Y x Lãnh Thiên Tụy Sun, Oct 27, 2019Phiên ngoại Miêu Y x Lãnh Thiên Tụy Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Miêu Y x Lãnh Thiên Tụy Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Miêu Y x Lãnh Thiên Tụy Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Miêu Y x Lãnh Thiên Tụy Sun, Oct 27, 2019phiên ngoại Miêu Y x Lãnh Thiên Tụy Sun, Oct 27, 2019Sun, Oct 27, 2019cuople Lãnh Hắc Thần x Ôn Nhu Bạch thể loại Cổ trang , Xuyên Không , Ôn nhu vương gia x ương bướng thụ , sinh tử văn , He Cậu thân là cậu ấm của một ông trùm hắc bang , làm thiếu gia không lo ăn lo mặc lớn lên xinh đẹp, muốn bao nhiêu yêu nghiệt thì có bao nhiêu yêu nghiệt, lại còn mang cái tên Ôn Nhu Bạch ngọt ngào nhẹ nhàng như vậy làm người ta chỉ muốn nâng trong tay mà săn sóc . Cuộc sống như vậy cậu lại không thích , thích cả ngày chạy theo người ta tham gia mấy vụ nguy hiểm , một ngày nọ bị quân địch ép vào đường cùng, liều mạng nhảy từ vách đá xuống không những không chết mà còn xuyên về cổ đại ... không những vậy còn rớt trúng phòng của tân nương tử sắp lên kiễu hoa, vậy là bị người ta đóng gói ném lên kiệu thay thế đưa vào dàn hậu cung của vương gia, quậy cho vương phủ nháo loạn đến gà bay chó sủa Lưu ý Không chuyển ver. Không mang đi chỗ khác. Không lấy cảm hứng từ truyện quá 20% Văn ÁnBạn đang đọc truyện Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi của tác giả A Thiên. Nàng không ngờ mình lại xuyên không về cổ đại, trớ trêu thay lại còn đang trên đường xuất đó chưa phải trớ trêu. Cay nghiệt hơn chính là thân thể mà nàng xuyên qua có thai aaaaaaaa...Trời hỡi!Cổ đại coi trọng danh tiết hơn cả tánh mạng này, vị cô nương kia sao lại liều lĩnh thế chứ!Giờ nàng phải làm sao để bảo vệ mạng mình đây? Lại còn phải vượt qua cửa ai thành hôn sắp tới nữa chứ!Nhưng một thân y thuật nghịch thiên, chiếc nhẫn kết giới hỗ trợ, bàn tay vàng gì gì đó cũng chẳng giúp ít gì nhiều cả...Vương gia thì mê đắm trà xanh, vương phi ấm ủ hy vọng hưu phu...Loạn, loạn rồi a... Chuyện Vương phi bên kia nhanh chóng tra được tin mới. Sau khi Vương phi treo trên cổng thành bị hôn mê thì người sốt ruột nhất không phải tâm phúc của Vương gia, cũng không phải người hầu nào mà là một đầu bếp trong vương phủ. Người kia nhìn chất phác trung thực, ít nói lại chịu khó. Vì hầu hạ Vương phi sinh con nên được tuyển vào phủ. Mấy ngày trước đã về quê, vừa trở lại liền nhìn thấy Vương phi bất tỉnh bị treo trên cổng thành. Đám người hầu vốn đang xếp hàng ở đó chờ lãnh lương, nhưng người kia cũng không cần bạc mà xông ra ngoài bỏ chạy, cả sân người đều thấy rõ rành rành. Vương gia nghe các tử sĩ báo cáo, trên mặt không lộ vui buồn mà chỉ sai nhốt người kia lại, sau đó mệt mỏi cho tất cả lui ra. Đã ba ngày rồi hắn không nói năng gì với Trâu Tiểu An. Từ ngày đó tan rã trong không vui, Trâu Tiểu An ôm con về phòng, ba ngày liền không thèm liếc hắn một cái. Thấy hắn từ xa liền đi vòng, nếu tránh không khỏi thì cúi đầu vội vàng đi qua, không thèm gọi một tiếng Vương gia, cho dù giả vờ ngoài mặt cũng chẳng buồn làm. Cũng không biết từ đâu lại giận dỗi như vậy, chẳng phải vẫn đang giả bộ làm tôi tớ từ nông thôn đến sao, thế mà đã bắt đầu mặt nặng mày nhẹ với hắn rồi. Vương gia vừa tức vừa nhịn không được nghĩ tới tên điên của hắn, từ hôm đó xác định Trâu Tiểu An chính là người mình nhớ mong thì hắn liền mượn danh nghĩa tiểu thế tử để sắp xếp chi phí ăn mặc cho Trâu Tiểu An. Giận thì giận nhưng vẫn lo người này vừa hết ở cữ chưa bao lâu đã không thấy tăm hơi, phiêu bạt lâu như vậy hại thân. Vương gia đứng dậy, lông mày nhíu chặt. Hắn gặp con mình chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ, dù Trâu Tiểu An có giận hắn thì cũng không thể cấm hắn gặp con được. Chẳng phải ngày thường y luôn cằn nhằn mình phải ra dáng phụ thân, gần gũi bọn nhỏ nhiều hơn sao. Cuối cùng Vương gia lấy hết dũng khí đi đến sân sau. Hắn nghĩ xem lát nữa gặp người kia phải dùng ngữ khí gì. Không thể quá ôn hòa được, mình còn tức giận cơ mà. Nhưng cũng không thể quá hung dữ, mất công tên điên lại ghi thù với hắn. Trong đầu Vương gia suy nghĩ loạn thất bát tao, đến khi đứng trước mặt Trâu Tiểu An lại cứng đờ. "Vương gia đến đây làm gì?" "Muốn gặp ngươi." Vương gia ảo não, chậc, nói hớ rồi. Vậy là Ôn Nhu Bạch đã thật sự mất tích khỏi vương phủ. Ngay trong đêm, tất cả các ám vệ trong phủ cùng trong cung đều đồng loạt bị điều động ra ngoài tìm người. Mọi ngóc ngách trong kinh thành đều bị lật tung lên, dân chúng đang say giấc cũng bị quan binh gõ cửa khám xét. Ban đầu, dân chúng ai cũng rất khó chịu, nhưng khi biết nguyên nhân, biết Ôn Nhu Bạch bị bắt đi tất cả đều đồng loạt phẫn nộ cố gắng phối hợp với quan binh. Ai chẳng biết Ôn Nhu Bạch chính là người đã ngăn cản chiến tranh, giúp vương gia diệt trừ phản tặc còn là vương phi tương lai của bọn họ, trong lòng mỗi người đều âm thầm mang cái tên dám động tay trên đầu thái tuế kia phanh thây thành trăm mảnh. Trời tờ mờ sáng, tất cả ám vệ được phái đi cũng đều đồng loạt quay về, Trương quản gia sốt ruột hỏi dồn - Làm sao ? Có tìm thấy hay không ? Tất cả ám vệ đều cúi đầu im lặng, hiển nhiên là vẫn không có tung tích gì, Lãnh Hắc Thần ngồi giữa phòng, khuôn mặt không có bất cứ cảm xúc nào nhưng hai tay siết chặt đến nổi bóp nát ly rượu trên tay cũng đủ làm cho mọi người hiểu rõ tâm trạng của hắn. Điều này cũng không có gì khó hiểu, ái nhân bị bắt đi ngay dưới mí mắt của mình, không biết kẻ địch là ai , không biết người kia có bị làm khó dễ gì hay không ? Mảnh vỡ của ly rượu cứa vào tay làm hắn thanh tỉnh không ít, ra lệnh cho mọi người tiếp tục tìm kiếm, tìm ở kinh thành không thấy thì tìm sang các vùng lân cận, dù bằng bất cứ giá nào cũng phải tìm cho được người mang về. Lãnh Hắc Thần sợ hãi, sợ Ôn Nhu Bạch sẽ bị bọn bắt đi dùng hình, nghĩ tới cơ thể khó khăn lắm mới nuôi có da có thịt kia một lần lại một lần bị người mang ra đánh đập tâm can hắn lại đau như bị đâm vào mấy nhát dao... Thời gian cứ thế trôi qua, cũng đã hai ngày nhưng đối với vương gia lại giống như hai thế kỷ đã trải qua, mỗi một canh giờ đều mang theo hy vọng, đến cuối cùng lại phải thất vọng. Trương quản gia nhìn Lãnh Hắc Thần uống hết ly này đến ly khác, hết bình này đến bình khác dường như muốn mang toàn bộ rượu trong thiên hạ uống cạn, chỉ có thể lắc đầu thở dài. Lão biết trong lòng hắn hiện tại rất khó chịu, hắn muốn say nhưng càng uống lại càng tỉnh,càng tỉnh thì lại càng sâu sắc nhận ra Ôn Nhu Bạch vẫn chưa quay về. Hắn nhớ lại bữa cơm hôm đó, phải chăng hắn không tức giận, hắn không bỏ đi, hắn ở lại bên cạnh y thì sẽ không có chuyện gì ? Trên đời này làm gì có nhiều chữ "giá như" , "nếu như" vậy chứ ? Chuyện đã xảy ra hắn hối hận thì có được gì không ? Hắn đưa mắt nhìn bầu trời âm u không có lấy một tia sáng, nhớ lại nụ cười của y, Ôn Nhu Bạch ít khi cười, nhưng mỗi lần y cười lên đều rất xinh đẹp, đều mang theo vầng hào quang xua tan đi lạnh lẽo trong trái tim hắn. Hắn nhớ những lúc Ôn Nhu Bạch tạc mao với hắn, nhớ y làm nũng với hắn, nhớ lại ngày đầu tiên Ôn Nhu Bạch bước chân vào vương phủ hắn đối xử với y tồi tệ cỡ nào... Có bao nhiêu cái để nhớ có bấy nhiêu nhát dao đâm vào tim hắn, đau đớn đến nghẹt thở. - Tiểu Bạch ngươi hiện giờ ở đâu ? Ông trời ơi, Lãnh Hắc Thần ta trước giờ giết người không đếm xuể, thù oán của ta để ta một mình gánh lấy, trăm vạn lần đừng tổn thương y có được không ?Lãnh Hắc Thần ta trước giờ cứ nghĩ mình không sợ trời không sợ đất nhưng đến cuối cùng ta mới hiểu được thế nào là " Người tính không bằng trời tính ". Ta không biết thần linh trên trời có thật sự tồn tại hay không ? Chỉ cần mang Tiểu Bạch toàn vẹn quay về ta đồng ý đánh đổi tất cả những gì mình đang có... Lãnh Hắc Thần đang mãi mê với những suy nghĩ của mình thì có một hạ nhân chạy vào bẩm báo - Vương gia...vương gia..có người gửi cho ngài một bức thư Lãnh Hắc Thần bây giờ còn tâm tình nào mà đọc thư ? Hắn phất phất tay ý bảo hạ nhân kia lui xuống hắn không muốn bị làm phiền, hạ nhân kia run sợ nhìn hắn giọng run run - Vươn...g gi....a ngư...ời nhìn xem... Lãnh Hắc Thần quay mặt qua nhìn, hắn sững người, đồng tử co rút lại , tay run run cầm lấy mảnh vải dính máu kia...là mảnh vải trên bộ y phục mà Ôn Nhu Bạch mặc lúc mất tích. Một mảnh vải bị nhuộm bởi màu máu đỏ làm cho hắn như muốn nổi điên lên , một cước đạp cái bàn đá bay vào tường vỡ tan nát, trong hậu viên vương phủ vang lên tiếng phát tiết thống khổ nồng đậm bi thương . Hạ nhân kia hoảng sợ... Vương gia thật sự đã phát hỏa rồi, hắn hai tay run run dâng bức thư lên, Lãnh Hắc Thần ánh mắt như muốn giết người, bàn tay lạnh ngắt cầm lấy lá thư kia, chỉ thấy sau khi đọc xong hắn không nói với ai một câu nào, dùng khinh công của mình chạy như bay ra khỏi vương phủ... - - Chương này hơi ngắn 😆 Bạn đang đọc truyện Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi của tác giả Tuyết Duẫn đứng dưới trời tuyết khẽ thở dài. Chẳng còn ai quan tâm cô mẹ thì sớm đã không lam lũ làm lụng cả đời chỉ đổi lấy cái chết. Chết rồi thì ném lại gia tài cho cô. Nhưng đó đâu phải thứ cô muốn. Một sát thủ như cô lại muốn mấy thứ tầm thường đó sao?Cô chỉ muốn cuộc sống nghèo nàn khi xưa trở lại. Mẹ vô cùng yêu thương cô. Ba thì vô cùng quý trọng cô. Chiều chiều cả ba người sẽ cùng nhau lên triền núi ngắm hoàng hôn. Nghĩ lại cảnh tượng đó,Ly Duẫn chợt rơi nước cạnh đó, bạn cũng đừng bỏ lỡ những truyện xuyên không khác như Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều, Xuyên Nhanh Nam Chủ Lại Hắc Hóa.

vương gia vương phi giận rồi